.

Chương 1.1 : Cắt được Ác Phu





Vu bà lâm đáng giận

Vu bà lâm chết tiệt!

Vu bà lâm trời đánh!

Rõ ràng cố ý tổn hại để chỉnh nàng đây thôi.

Thân đang đứng ở nhà ăn Thánh Đế Á Tư tiêu chuẩn, Bạch Tĩnh Ny đã nguyền rủa lần thứ một trăm tám mươi với người bạn tốt kiêm tỷ muội vô địch Sở Thu Lâm.

Cái nữ nhân không lương tâm, vừa tốt nghiệp đại học đã muốn học Gypsy nữ lang, rời đi tiêu sái, đem nàng để lại một mình ở Đài Loan,loại hành vi vô tình vô nghĩa này đã đủ làm cho nàng tức giận, lại còn không ba thì năm ngày quấy rầy cuộc sống bình an của nàng bằng điện thoại.

Đánh giá phòng ăn xa hoa trước mắt, không gian rộng rãi, bốn phía có cửa sổ sát đất để ngắm cảnh, sàn nhà bằng đá cẩm thạch bóng loáng chói mắt, đèn treo hoa mĩ, đồ ăn mĩ vị.

Nghe nói tùy tiện gọi một phần đồ ăn ở đây cũng phải vài ngàn khối, tuy nói là đồ ăn Pháp cao nhất, nhưng đồ ăn ít, người bình thường muốn ăn no ít nhất phải đem đến vạn khối.

Ông trời! Sở Thu Lâm bệnh thần kinh nghĩ nàng là thiên kim nhà giàu sao?

Thật sự càng nghĩ càng làm cho người ta tức giận, vốn tưởng rằng thừa dịp cuối tuần có thể tránh ở nhà ngủ nướng một chút, không nghĩ tới vu bà lâm lại gọi điện thoại đến, nghiêm trang nói cho nàng nói thay nàng bắt quẻ, nói nàng chỉ cần ra khỏi nhà theo cửa phía sau đi theo hướng phải,đếm tới nhà ăn thứ mười tám nhất định phải đi vào ăn một chút, cứ như vậy vận may sẽ không ngừng bay lên.

Cho nên nàng tựa như người ngu ngốc từ chối giấc ngủ ngon lành, đi ra khỏi nhà đến đây, kết quả, nhà ăn thứ mười tám xuất hiện, đúng là nhà ăn của giới thượng lưu trên xã hội – Thánh Đế Á Tư nhà ăn.

Thiên đường mĩ thực không tốt sao? Không tốt! một chút cũng không tốt, nhất là đối với người muốn giảm béo.

Nếu không phải cùng Sở Thu Lâm kết giao mấy năm, biết được năng lực đặc biệt của nàng, nàng cũng sẽ không ngoan ngoãn nghe lời tìm đến nhà ăn thứ mười tám, lại càng không biết rõ lát nữa tâm sẽ đau chết còn đi vào.

Tốt nhất phù hộ cho quẻ bói hữu hiệu, phù hộ cho nàng có được vận may năm nay thu vào triệu nguyên, bằng không tên kia đời này đừng nghĩ trở về Đài Loan!

- “Tiểu thư, bên này thỉnh.”

Phục vụ sinh cung kính dẫn dắt nàng đi đến bàn ăn có khăn màu trắng, nhưng khi nàng đi qua một bàn ăn có khăn màu đỏ thì đột nhiên dừng lại.

Vị trí của cái bàn này nàng thật thích, từ cửa sổ nhìn ra có thể thấy trực tiếp bể phun nước mà không phải đối mặt với đường cái, không cần xem người đi đường đi qua đi lại, điều hòa lại không lạnh, ánh sáng nhu hòa làm cho người ta cảm thấy thoải mái cảm thụ.

-“ Vị trí này không sai, tôi ngồi ở đây”. Nói xong nàng chuẩn bị ngồi xuống.

- “Thực xin lỗi tiểu thư, vị trí này là chỗ ngồi vip của nhà ăn, đã bị một người bao hạ một năm.”

- “Vip?”

- “Đúng vậy!”bồi bàn có chút áy náy nhìn nàng – “Không có sự cho phép của lão bản, chỗ ngồi vip là không thể cho người khác ngồi, thỉnh tiểu thư thứ lỗi.”

Bạch Tĩnh Ny không khỏi nhíu mày. Kẻ có tiền thật phiền toái, một vị trí mà cũng muốn dán nhãn.

Bất quá nếu người ta đã nói như vậy, nàng cũng không thể làm khó dễ, liền tự mình tìm một chỗ khác ngồi xuống, dù sao vị trí này cũng không kém lắm.

Phục vụ sinh đưa cho nàng một menu vàng, mỗi một phần cơm quả nhiên đắt cực kì.

Kiên trì, nàng gọi vài món rau xanh, làm cho khi phục vụ sinh rời đi, nàng vội vàng lấy ra di động chuẩn bị khởi binh chất vấn bạn tốt một phen.

Thời điểm nàng vừa muốn quay số, từ cửa nhà ăn bỗng nhiên truyền đến một trận xôn xao, tiếp theo có hai gã nam tử mặc tây trang màu đen giống như hắc đạo tiêu sái tiến vào.

Bọn họ tiến thẳng vị trí nàng vừa muốn ngồi, trong đó có một gã nam tử cẩn thận đem ghế dưới bàn ra, thái độ cung kính tựa như ghế ngồi đó là của lão bản hắn.

-“ Thiếu gia!”Một nam tử khác xoay người gọi.

Lúc này Bạch Tĩnh Ny mới nhìn đến phía sau hai gã nam tử còn có một nam tử tóc dài dáng người cao ráo dáng vẻ tiêu sái đến.

Nam tử tóc dài xuất hiện làm cho nữ sinh trong nhà ăn chú ý không ít, ngũ quan khắc sâu, diện mạo xuất khí, dáng người hấp dẫn, cả người hắn phát ra hơi thở vương tử.

Hắn cử chỉ tao nhã ngồi xuống, chiếc cằm xinh đẹp ngạo mạn, đôi mắt tối đen thâm thúy làm cho người ta không đoán ra tâm tư bên trong.

Hắn mặc một thân tây trang màu trắng, dáng người cao chừng hơn một trăm tám mươi cm.

Đẹp quá…nam nhân đẹp quá…

Bạch Tĩnh Ny đang muốn quay điện thoại ngây ngốc dương miệng xem, chỉ kém không chảy ra nước miếng. Từ nhỏ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân có bộ dáng xinh đẹp như vậy.

Không để ý tới mọi người sợ hãi than, nam tử tóc dài tao nhã vén hai chân, bảo trì tư thế trầm ổn, nam tử mặc tây trang màu đen đứng ở phía sau tiếp nhận menu của phục vụ sinh, thật cẩn thận hơi hơi cúi đầu.

- “Thiếu gia, hôm nay ngài muốn ăn nhẹ một chút sao?”

Soái ca áo trắng khẽ gật đầu, phục vụ sinh có nề nếp bắt đầu gọi cơm, hai nam nhân mặc hắc tây trang vội vàng đem khăn ăn màu trắng đến, tỉ mỉ vì chủ tử đặt lên.

Nhà ăn bình tĩnh, mọi người tiếp tục ăn cơm, chỉ có Bạch Tĩnh Ny lòng hiếu kì tràn đầy, vẫn nhịn không được vụng trộm liếc mắt về soái ca áo trắng, hơn nữa xem càng ngày càng quan minh chính đại.

Tin mới cập nhật

Blogger Gadgets