.

Cô con dâu giết mẹ và sự hối hận muộn màng


(Tin sock 24h) - cô con dâu mang tội sát hại mẹ chồng tâm sự: "Mẹ chửi bới thậm tệ rồi lại nhiếc móc gia đình em, trong lúc không kiềm chế được, em cầm con dao trên bếp... Giá như em được làm lại…". Dường như mọi ước mơ về một cuộc sống hạnh phúc của cô đã không còn hy vọng.

Phạm nhân Nguyễn Thị Bích (SN 1983, ở Hát Lót, Mai Sơn, Sơn La) thụ án ở Trại giam Xuân Nguyên – Hải Phòng được gần 6 năm. Với cô, thời gian vào trại bao nhiêu năm không quan trọng bởi án chung thân chẳng biết khi nào với được trở về. Bích mang án phạt nặng như vậy bởi tội danh giết người, nạn nhân là mẹ chồng cô, bà Nguyễn Thị Thoan (SN 1930).

Bích vốn chỉ học hết lớp 9. Nhà có mấy chị em gái, ít ruộng nương nên lúc rỗi việc cô xin bố mẹ đi học nghề thợ may. 17 tuổi cô đã có chân trong xưởng may nhỏ ở tiểu khu. Làm công nhân đi sớm, về khuya, nhà máy lại toàn nữ nên 19 tuổi mà cô chưa có chàng trai nào để đi chơi Tết cùng. Với cô, ở tuổi ấy gần như “ế” bởi các bạn cô học hết lớp 9 là họ chuẩn bị lấy chồng. “Ngày còn đi học, cô giáo bảo chúng em có ít chữ phải nghĩ khác, dù không được học cao thì ít nhất 18 tuổi mới nên lấy chồng. Thế nên mẹ tỏ vẻ lo lắng, nhờ người mai mối nhưng em vẫn bình tĩnh, mình yêu thì mới lấy chứ”  - Bích tâm sự.

Tròn 20 thì Bích lấy chồng. Với cô, đó là số phận, bởi hai người sống cùng tiểu khu, có nghe tên bố mẹ của nhau nhưng chưa bao giờ giáp mặt. Tình yêu của họ được coi là “sét đánh” bởi sau 3 tháng quen nhau, người yêu Bích đòi cưới.
 
Cô con dâu giết mẹ và sự hối hận muộn màngBích hối hận vì đã phá nát chính gia đình của mình.
“Ngày ấy em không biết mẹ chồng phản đối chuyện cưới xin. Bà cho rằng em đã già, lừa con trai bà vì gần 20 mà chưa ai cưới hỏi. Cộng thêm việc nhà em toàn chị em gái nên mẹ sợ em cũng sẽ chỉ sinh toàn vịt trời mà thôi. Khi về làm dâu em mới biết những chuyện đó thì gạo đã nấu thành cơm rồi” – Bích kể như có điều gì day dứt trong lòng.

Bà Thoan buôn bán hàng tạp hóa nhỏ nên ruộng nương đều cho họ hàng, láng giềng làm. Thế nhưng khi có dâu mới, bà lấy ruộng về, bắt con dâu nghỉ làm công nhân ở nhà làm ngô, sắn. Bà bắt Bích không chỉ chăm lo nương rẫy mà chuyện nhà cửa, bếp núc, cô cũng phải quán xuyến. Hễ  Bích làm không vừa ý việc gì là bà lấy đó làm cớ để mắng mỏ, chì chiết, đay nghiến. Không dừng ở đó, bà Thoan còn quay sang nhiếc móc nhà thông gia không biết dạy dỗ con. Tất cả những lần bị mẹ chồng mắng, Bích không dám hé nửa lời. Khi Bích sinh cô con gái cũng là lúc bà Thoan khẳng định ý nghĩ của mình đúng về việc con dâu sẽ giống mẹ, chỉ đẻ toàn “vịt”. Bà không tiếc lời mắng mỏ con dâu. 3 năm làm dâu là 3 năm cô ngậm đắng cay, không dám cãi mẹ nửa lời.

Đỉnh điểm mâu thuẫn là ngày 9/6/2006. Khi Bích vừa xuống bếp thì bị bà Thoan chửi như té nước vào mặt mà không rõ lí do. Cô vừa cất lời “con sai” thì bà Thoan đã cắt lời, chửi thậm tệ hơn. “Mày ăn gan hùm phải không? Đây là chỗ để mày lên tiếng phải không? Tao có thể tống cổ mày ra khỏi nhà bất cứ lúc nào! Đồ không có người dạy…”. Rồi bà quay sang chửi gia đình thông gia là không biết đẻ, không biết dạy con, chỉ biết xúi bẩy con gái về nhà chồng bòn rút của cải.

“Em nghe thế không kiềm chế được. Nhìn thấy con dao trên bếp, em cầm đâm vào người mẹ. Trong lúc giằng co, cả hai cùng bị ngã xuống sàn. Nhìn thấy chiếc chày gỗ, em cầm lên đập nhiều nhát vào người mẹ chồng. Một phút bồng bột của em đã khiến bao nhiều người phải đau khổ” – Bích sụt sịt kể lại ngày gây án.
Ngày ra tòa, chồng con cô không đến dự. Sau hai năm trong trại, Bích nhận được đơn xin li hôn. “Gia đình em bảo anh đã lấy vợ và có con khiến em khóc mấy ngày. Em không mong được tha thứ vì tội lỗi em gây ra quá lớn. Em thấy có tội với con mình. Chỉ cầu mong anh chị ấy hạnh phúc, con gái em được yêu thương” – Bích khóc nấc khi nghĩ tới cô con gái còn thơ dại của mình.
Theo infonet

Tin mới cập nhật

Blogger Gadgets