.

Tháng 11 để những thương yêu cuộn tròn trong chăn ấm và ngủ thật ngoan thôi

Tháng 11… Gió bắt đầu khác rồi. Đầu đông nên ai cũng xúng xính những áo khoác ấm, những áo len đủ màu, những vòng tay chặt hơn trên phố, vội vã trở về nhà sau một ngày tất bật. Đã qua những mùa dài đợi chờ tin nhắn mỗi sáng thức giấc, đợi chờ những cuộc gọi lúc nửa đêm chỉ để nói rằng nhớ em biết mấy, qua rồi những yêu thương ngọt lịm em giấu trong túi áo lúc đông về, đã đến lúc những nỗi nhớ trong em ngủ ngoan theo ngày cũ…

Tháng 11… Em đã tự học được cách lang thang một mình trên phố mà mắt không ướt đẫm khi đi qua những con đường quen thuộc. Không còn văng vẳng bên tai những lời trách móc vì em lạc đường khi lí nhí gọi cho anh dù đã đi qua con đường ấy bao nhiêu lần và rồi lúc nào cũng nhoẻn cười hếch mặt trả lời “Em có anh rồi, có bản đồ này thì em không cần nhớ đường nữa!”…

Tháng 11… Cầu Long Biên, gió rít. Ngày trước lúc nào em cũng nằng nặc bắt anh đèo đến đây mỗi lúc buồn, vì chỉ cần thế, em sẽ mải mê giữ chặt chiếc mũ tai thỏ xinh xắn để cái lạnh không luồn qua tóc, em sẽ lại cười tươi mà quên đi những muộn phiền bị thổi bay hết, thôi bay đến một nơi nào khác, tất nhiên, là không giữ lại ở đây rồi…


Ảnh minh họa

Tháng 11… Đã thôi những sụt sùi cảm lạnh chớm đông. Em đã biết cách giữ cho mình thật khỏe, thật tốt, vì em biết sẽ chẳng ai nhắc nhở, cáu gắt mình lúc ốm nữa, dù nhăn nhó bực mình nhưng vẫn hốt hoảng chạy đi mua thuốc cho em, nhắc nhở em đủ điều vì lo, em luôn biết là anh thương em nhiều lắm…

Tháng 11… Em vẫn ngồi ở chiếc bàn có nắng mặt trời ấy. Một mình. Ly café lạnh đắng. Nhưng em không còn chăm chú nhìn vào menu và băn khoăn nên chọn “hoang hoải” hay “sầu đông” nữa rồi. Em mỉm cười vì biết anh vẫn ổn, vẫn lãng du như ngày nào.

Tháng 11… Chẳng còn giữ lại cho mình những kỷ niệm cứ nhức nhối luồn qua kẽ tay, luồn qua tóc rối. Tháng 11 em chẳng còn khóc òa vì nhớ đến đau lòng, chẳng còn giật mình khi nhìn sang bên cạnh mà chẳng có bàn tay nào đặt lên vai em cả, chẳng còn huyễn hoặc rằng anh sẽ trở lại,…

Tháng 11… Em bình an trong từng nhịp thở, ký ức đã buồn ngủ rồi, nên em để những thương yêu cuộn tròn trong chăn ấm và ngủ thật ngoan thôi, anh nhé!

Tin mới cập nhật

Blogger Gadgets