.

Em yêu những cái nắm tay

Từ cái nắm tay đầu tiên đầy bối rối, cái nắm tay giữa phố đông người… đến cái nắm tay “thô bạo” anh kéo em ra khỏi căn phòng chật chội thiếu ánh sáng.

Hold hand Day Em yêu những cái nắm tay
Ảnh minh họa



Em yêu cái nắm tay đầu tiên đầy bối rối. Anh hào phóng chìa cả bàn tay cho em nắm lúc mình leo núi. Em ngập ngừng, lẩm nhẩm nghĩ trong đầu: “Ừ thì mình vừa mới yêu nhau cơ mà!”, rồi run rẩy phó mặc bàn tay nho nhỏ trong tay anh. Những ngón tay động đậy, đẫm mồ hôi, rụt rè và xấu hổ như thuở mới tập tành yêu.
Em yêu cái nắm tay giữa phố đông người. Những ánh mắt hiếu kỳ ngoái lại nhìn hai kẻ đang yêu khư khư dính chặt lấy nhau. Những ngón tay đan thật chặt, vừa khít kì lạ, như một lời quả quyết đầy thách thức: “Này nhé! Đố em dám chạy đi đâu. Này nhé! Phải cho họ thấy rằng chúng mình yêu nhau. Em ngại ngần gì chứ? Dũng cảm lên đi nào! Hãy để anh đưa em qua mọi nẻo đường...”
Em yêu cái nắm tay ấm áp ngang qua một chiều cuối thu ngả nghiêng là gió. Những chiếc lá vàng trải dài bước chân. Anh lặng yên dắt em đi bên cạnh, lắng nghe thời gian thì thầm bên tai một điều thật khẽ: “Em sẽ không cô độc đâu cô bé! Anh sẽ cùng băng qua tất cả những ngày gió và mùa đông lạnh còn dài phía trước, với nồng nàn hơi ấm bàn tay”.
Em yêu cái nắm tay “thô bạo” anh kéo em ra khỏi căn phòng chật chội thiếu ánh sáng. Mỗi khi buồn, em lại tự giam mình trong căn phòng tối, tự giằng xé giữa một mớ bòng bong suy nghĩ. Cái nắm tay vội vã và mạnh mẽ đến nỗi không cho em một giây lau khô những giọt nước mắt nhem nhuốc trên gương mặt. “Nhìn kìa em! Phía trên kia là bầu trời xanh hi vọng. Đừng thu lu trong cái vỏ ốc xấu xí. Bởi cuộc sống vẫn trôi. Và ngày mai nắng lên, nỗi buồn hôm nay đã cũ lắm rồi.”
Em yêu cái nắm tay những lúc em tựa đầu vào vai anh. Anh nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay xinh xắn, đặt trên chúng những ngón tay thô ráp, tặng cho em một bình yên rất trong lành giữa cuộc sống bao bộn bề, nặng nhọc. “Chừng nào yêu thương còn đong đầy, anh sẽ che chở em những khi em yếu đuối nhất. Đừng nghi ngờ những điều vẩn vơ. Hãy vững niềm tin vào anh, em nhé!”
Và như thế, những cái nắm tay lặng thinh mà ân cần biết bao yêu thương, biết bao tin cẩn của anh đi cùng em xuyên suốt năm tháng. Lúc ngại ngùng, lúc cuồng nhiệt, lúc mạnh mẽ, lúc hiền hòa như tình yêu - luôn rực rỡ những gam màu cảm xúc. Anh bước ra từ thế giới thần kỳ, với phép màu là cái nắm tay và tình yêu anh chân thành. Cuộc sống lúc sôi nổi niềm vui, lúc trầm lắng buồn phiền, nhưng em chẳng sợ đâu khi có anh bên cạnh.
Này chàng trai của em, hãy mau đến bên em hò hẹn cùng phố... Bởi ngón tay em đang nhớ anh vô vàn!

Tin mới cập nhật

Blogger Gadgets