.

Chương 1.4 - 2.1 Cắt được ác phu



“ba” Kí xong tên, hắn đem bút máy đổ về phía nàng, lạnh như băng hạ mệnh lệnh –“ Kí tên cô lên đây”

-“Cái gì?” Nàng hú lên quái dị -“Vì sao muốn?”

Nàng bị hành động của bọn họ làm cho hồ đồ, nhưng không có tự động giáng cấp thành ngu ngốc, vì sao hắn muốn nàng kí tên trên giấy hôn thú?

Nếu ánh mắt của nàng không có nhầm, nếu nàng kí tên trên tờ giấy hôn thú này, không phải là nàng phải gả cho hắn sao?

-“Bởi vì từ giờ trở đi, thân phận của cô là vợ của Khang Húc Trạch ta.”

Nghe được hắn nghiêm trang đem những lời này nói xong, Bạch Tĩnh Ny không chút nào nể tình khoa trương cười to ba tiếng –“Hôm nay không phải là ngày cá tháng tư đi? Hay là tinh thần của anh có vấn đề? Cho dù là như vậy, cững không thể lấy hôn nhân ra làm trò đùa, bệnh thần kinh, buông, tôi còn rất nhiều chuyện cần phải làm, không có nhiều thời gian cùng anh chơi đùa uống rượu.”

Khang Húc Trạch tao nhã hoàn hai tay, nhìn không chuyển mắt trừng nàng – “Ta cũng không có nhiều thời gian với cô chơi đùa, kí tên của cô lên, tính nhẫn nại của ta có giới hạn.”

-“Anh không phải nói thật chứ?” nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, không có ý tứ nói giỡn nàng, sắc mặt của nàng thoáng chốc trở nên khó coi, bên trái liếc mắt xem Cát Tường hai tay ôm ngực, bên phải liếc mắt một cái xem Như Ý dương cằm, lại xác nhận –“Thiếu gia nhà các người đầu óc không có vấn đề chứ?”

Nháy mắt, nàng đồng thời nhận được ánh mắt mang đầy sát khí đáng sợ truyền đến từ sau lưng.

-“Cô đã muốn hướng thiếu gia nhà chúng ta cầu hôn, hiện tại ngoan ngoãn kí tên của cô lên.” Cát Tường dương cằm nói.

-“Tôi cầu hôn thiếu gia nhà các anh?” Bạch Tĩnh Ny kinh ngạc cực kì –“Lúc nào thì như vậy? vì sao tôi thân là đương sự mà cũng không biết?”

-“Cô làm sao có thể trở mặt không chịu trách nhiệm? Một giờ trước, ở Thánh Đế Á Tư, chúng ta đều tận mắt chứng kiến cô cắt đi mái tóc thiếu gia nhà chúng ta.” Cát Tường hung tợn trừng mắt nàng, một bộ” đều là cô sai” bộ dáng.

-“Như vậy thì sao? Là hắn công kích người thân tôi trước” Trên thực tế, nàng muốn phi thanh dao kia cắt đi đầu lưỡi của hắn, bất quá lưỡi giấu tốt trong miệng, cho nên phải lui mà tuyển tóc.

-“Đây là quy củ của Khang gia, thân là nam nhân của Khang gia, từ sau khi thành niên mười tám tuổi phải bắt đầu nuôi tóc, thẳng đến ngày kết hôn mới có thể để cho thê tử cắt đi đầu tóc dài, nói cách khác, chỉ có vợ của thiếu gia mói có thể cắt đi mái tóc của thiếu gia, hiện tại cô nghe đã hiểu chưa?” Như Ý dùng hết khả năng để hướng nàng giải thích.

Nàng ngơ ngác lắc đầu – “Không hiểu”

Cái gì tóc? Cái gì thê tử? rốt cuộc có gì liên quan? Dù sao mau thả nàng đi là được rồi.

Cát Tường khẽ nhếch khóe miệng cười nhạo –“ Cô là nữ nhân thật ngu ngốc nha”

Khang Húc Trạch im lặng một lúc chậm rãi nâng mắt lên, mang theo đánh giá, lạnh lùng đánh giá nàng, không tốt mở miệng –“Vóc dáng không cao, diện mạo không đẹp, dáng người không tốt, nha mỏ nhọn lợi, không có thưởng thức, không có nữ nhân vị, tuy rằng trên người tụ tập đủ loại khuyết điểm làm người ta không thể nhận, bất quá nếu mọi chuyện đã muốn phát sinh, cũng chỉ có thể như vậy.”

Hắn lại chỉ chỉ tờ hôn thú –“ Ta cũng chưa nói ủy khuất, cô còn cái gì kén chọn? nhanh kí tên của cô lên, ta không thích lặp lại nhiều lần một chuyện gì đó.”

Xem bộ dáng vẻ mặt của nàng không tình nguyện, chẳng lẽ hắn cũng rất muốn kết hôn với nàng sao?

Nếu không phải thế hệ tổ tiên của hắn vô tình đắc tội một vu bà có pháp lực cao cường, làm cho nam nhân họ Khang mắc phải lời nguyền, bằng diện mạo cùng tính tình của nàng, ngay cả liếc mắt một cái hắn cũng lười.

Nghe lão ba nói là năm trăm năm trước, tổ tiên Khang gia là trạng nguyên, cho nên bị con gái của Quốc sư để mắt, nhưng ông đã có vợ và con, vì thế quả quyết cự tuyệt lời cầu hôn của con gái quốc sư, cũng nói rõ ràng là tuyệt đối sẽ không cùng nữ nhân khác kết tóc se duyên.

Con gái quốc sư giận dữ đối ông hạ nguyền rủa, nguyền rủa ông cùng con cháu đời sau cũng chỉ có thể lấy một người vợ, hơn nữa sau khi bọn họ trưởng thành, chỉ có thể lấy cô gái đầu tiên cắt đi mái tóc của họ, nếu không làm như vậy, sẽ chết.

Nguyên bản, hắn không tin loại lời nói vô căn cứ này, nhưng hơn hai mươi năm qua, hắn chính mắt chứng kiến một vị đường thúc, hai vị đường huynh, ba vị bà con xa là thân thích của Khang gia không tin lời nguyền mà chết, nhiều mạng người mất đi như vậy làm cho hắn không thể không tin.

Nàng mới không cần quản chuyện quy củ của bọn họ! Bạch Tĩnh Ny vừa muốn mở miệng mắng –“ Tôi mặc kệ anh…”

Hắn đánh gãy lời nói chưa xong của nàng, con ngươi đem theo một quang mang đùa giai –“Đừng quên, phía sau còn có vài người đàn ông cao to bắt cô đến, cô nghĩ muốn cùng bọn họ so chiêu sao? Chỉ cần kí tên lên tờ giấy hôn thú này, bọn họ sẽ đem cô trở thành nữ chủ nhân, cô sẽ được tự do.”

Đúng rồi, nàng thiếu chút nữa đã quên mình bị “khiêng” vào, cái gọi là nữ nhân thông mình không xem khó khăn trước mắt, núi không sợ không có đường đi, nàng có biện pháp khác.

-“Được rồi, tôi kí.” Tránh đi vài trói buộc của bảo tiêu, cầm bút máy lên, nàng thực quả quyết kí một đại danh.

Khang Húc Trạch nhìn giấy chứng nhận –“Cô gọi Sở Thu Lâm?”

-“Thế nào? Có ý kiến sao?” bạn bè thôi, chính là nếu vu bà Lâm hại nàng lâm vào khốn cảnh này, không đạo lý nào không kéo nàng cùng nhau xuống nước.

Xem nàng là bạn bè tốt, thay đổi người khác, ai sẽ đem nam nhân đẹp trai, nhiều tiền như vậy tặng cho bạn bè, huống hồ là tên bệnh thần kinh này không đòi chứng minh thư, vừa lúc tiện cho nàng.

Không hỏi lại nhiều lời, hắn đứng lên –“ Hai ngày sau đóng dấu, giấy chứng nhận bản sao ta giữ, hai tháng sau sẽ cử hành hôn lễ, trong lúc này cô sẽ đến sống tại nhà ta, không thể dị nghị.”

Tiếp theo, bàn tay to nắm lấy cổ tay nàng, lôi kéo nàng đi.

Chính là hai giờ sau, tuy rằng mất một phen công phu, nhưng Bạch Tĩnh Ny vẫn là rất đắc ý rời đi tòa biệt thự mảu trắng ba tầng.

-“Hừ, tưởng khinh địch như vậy muốn nhốt bổn cô nương, các người không khỏi quá ngây thơ đi.” Hai tay dắt vào túi, nàng nhàn nhã rời đi, quyết định đem toàn bộ chuyện hôm nay trở thành kết quả gặp tên bệnh thần kinh.


Chương 2.1

Tập đoàn Hoa Thái là một công ty tài chính đầu tư quy mô lớn, gây dựng sự nghiệp gần ba mươi năm, tổng tài đương nhiệm Phương Văn Hạo là con tổng tài sáng lập công ty, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tiếp nhận công ty ngắn ngủi tám năm, liền đem công ty của nhà từ một công ty mậu dịch nho nhỏ thành công ty tài chính đầu tư lớn.

Phương Văn Hạo thành công không chỉ do tiếp nhận công ty từ cha, mà cũng là do biết vận dụng nhân tài một cách hữu hiệu.

Hắn chú ý đến những người tài đang học đại học hệ tài chính hoặc quản lý xí nghiệp, thừa dịp trước khi sinh viên tốt nghiệp, sớm hơn người từng bước thu thập nhân tài, vì công ty mang tiến giá cả giá trị phát tài khí cụ- người đầu tiên là Bạch Tĩnh Ny.

Tuy rằng mỗi ngày đều liều mình làm việc, nhưng xem trọng ở việc tiền lương cao cùng việc làm cực có tính khiêu chiến, Bạch Tĩnh Ny vui vẻ nhận công việc này, củng rất thích nó.

Nàng đặc biệt làm cho Hoa Thái bên bộ đầu tư, về phần đặc biệt đầu tư cái gì? Thân là một viên chức nhỏ nàng cũng không muốn làm rõ ràng.

Bất quá ngành này cũng có một khuyết điểm, tuy nói mọi người đều là tinh anh, nhưng là khi lão bản không có, nữ nhân liền “ tam cô lục bà” chạy đi bàn tán.

Sáng sớm, nàng giống như mọi khi tiến vào công ty, vừa bước vào tầng văn phòng, tiếng thảo luận ầm ỹ truyền đến.

-“ Trời ạ, đây không phải là nhân vật bìa tạp chí số đặc biệt, thật sự là vừa đẹp trai, lại có môi khêu gợi như vậy, ánh mắt mê người như vậy, cái mũi rất có cá tính…oa, thật hay giả, đại soái ca này có phải hay không vụng trộm chỉnh hình?”

-“Làm ơn, cũng không phải ngôi sao, không có chuyện gì sao bỗng dưng đi chỉnh hình?”

-“Ha ha! Mọi người đang nói chuyện gì mà hăng say như vậy?” Bạch Tĩnh Ny tươi cười đầy mặt đi đến chỗ mọi người.

-“Tĩnh Ny, em tới” Một nữ nhân nhuộm tóc vàng cầm lấy tạp chí, dường như đó là hiến vật quý lắc lắc –“ Đây là báo tuần san đặc biệt nha, ta vừa đến cửa hàng mua thì nó là cuốn cuối cùng, còn có vài tạp chí nữ sinh đang lưu hành, ta vừa thấy liền mua luôn.”

-“Cái gì đặc biệt, có hay không khoa trương như vậy?” Bạch Tĩnh Ny nhíu mày, cứ theo lẽ thường phán đoán, thường thường phía sau bìa mặt tuần san phần lớn sẽ có một “diện mạo” làm cho người ta kính sợ.

-“Chính là bài viết đặc biệt về tổng tài tập đoàn Khang thị Khang Húc Trạch, còn tặng kèm bức tranh bìa, nghe nói đây là lần đầu tiên hắn nhận phỏng vấn, cũng là lần duy nhất lên báo nha.”

-“Khang Húc Trạch?” Nàng bắt đầu suy nghĩ –“Tên này sao nghe quen tai như vậy?”

Không, phải nói là quen mắt, giống như nhìn thấy trên tờ giấy, hình như là thời điểm kí tên, hình như là cách ngày… không thể nào?

Nàng lấy tạp chí của đồng sự nhìn vào, trong lòng nhất thời chợt lạnh. Là hắn! cái tên luôn miệng nói nàng cắt đi mái tóc bảo bối của hắn cho nên phải gả cho hắn, cái tên bệnh thần kinh luôn uy hiếp người khác gả cho hắn.

Hình trên bìa mặt cùng với hắn trong trí nhớ giống nhau, tao nhã ngồi ngay ngắn trên ghế màu trắng, ánh mắt thâm thúy, biểu tình thản nhiên như trước, bỏ đi tình trạng tâm thần làm cho người ta lo lắng ấy, bộ dáng của hắn thật là rất tuấn tú.

-“Chị nói hắn là ai vậy?” nàng nghiêng đầu muốn xác định lại một lần với đồng sự.

Tuy rằng từng cùng hắn có nghiệt duyên, nhưng là trừ bỏ xác định hắn nhất định có rất nhiều tiền, đối với gia thế bối cảnh của hắn, nàng hoàn toàn không biết.

Bất quá nói đến nghiệt duyên, nàng thật muốn cười to ba tiếng khen ngợi trí thông minh của mình, ha ha ha…

Lần trước bị hắn bắt đến nhà sau, lấy cớ tắm rửa, nàng liền đi ra từ cửa sổ, leo theo tuyến ống trên vách đá, thuận lợi trốn về nhà, mới trước mắt mà đã trôi qua ba ngày, hoàn hảo hoàn hảo, cuộc sống của nàng không có bởi vì sự xuất hiện của nam nhân kia mà có nhiều chuyển biến. ( tội nghiệp nàng, vừa nghĩ đã ứng nghiệm.)

-“Hắn là ai vậy? thân ở trong giới tài chính, em sẽ không biết tập đoàn Khang thị đi? Em sẽ không biết tổng tài Khang Húc Trạch đi?”

- “Em biết tập đoàn Khang thị muốn em nói bọn họ trong cổ giới, đoàn đội, triển vọng lnih tinh đều có thể, nhưng về bối cảnh cá nhân của tổng tài, hôm nay em mới biết tên đầy đủ của hắn nha.” Bạch Tĩnh Ny ăn ngay nói thật.

-“ Nói cũng đúng, hắn là người thần bí, nếu không có lần phỏng vấn này, còn rất nhiều người không biết diện mạo thật của hắn.

-“ Ngươi xem, tạp chí nói từ nhỏ hắn đã chịu giáo dục anh tài, cũng là thiên tài tiêu chuẩn, từ khi tốt nghiệp năm mười tám tuổi, không đến hai năm liền lấy học vị thạc sĩ, thật sự lợi hại nha.”

-“Ta cảm thấy lợi hại nhất là hai năm trước, khi hắn hai mươi ba tuổi tiếp nhận vị trí tổng tài tập đoàn Khang thị, tập đoàn Khang thị tranh đấu thật khủng bố nha, hắn hẳn là rất thủ đoạn”

-“Đương nhiên là có thủ đoạn, mới ngồi trên ngai vàng hai năm, hiện tại liền mở rộng quy mô buôn bán, không phải vì chuyện này mà nhận phỏng vấn của tạp chí xã sao?”

-“ Chính là, chính là, ta còn nghe nói…”

Nghe đồng sự ngươi một lời ta một lời bốn phía khen ngợi cùng hâm mộ hắn, Bạch Tĩnh Ny tránh ở một bên cũng không khỏi hoài nghi, Khang Húc Trạch trong miệng đồng sự cùng bệnh thần kinh mà nàng gặp là một người sao?

Ngay tại lúc nàng sâu xa suy nghĩ, người nào đó đột nhiên hô to – “Lão bản ra thang máy”

Nghe vậy, một đám người vừa mới còn rạo rực bàn tán lập tức giải tán, trở về chỗ ngồi, không còn thanh âm nói chuyện, chỉ còn nghe được tiếng lật giở văn kiện, thanh âm gõ bàn phím, thanh âm ấn máy tính…. Giống như một giờ trước vậy.

Phương Văn Hạo tiến vào bộ đầu tư đặc biệt, thẳng tắp hướng văn phòng chuyên chúc tận cùng, ở giữa, âm thanh chào buổi sáng không ngừng, hắn thủy chung lộ vẻ mặt uy nghiêm, thẳng đến khi đem cửa văn phòng giữ chặt, mới đột nhiên xoay người, cười –“Được rồi, đừng giả bộ, tối nay họp”

Mấy người phụ nữ ngây ngô cười hắc hắc, chỉ có thể xấu hổ nhìn hắn ẩn thân bên trong văn phòng.

Thời gian giống như trước kia chậm rãi trôi đi, Bạch Tĩnh Ny tay chân gọn gàng làm xong công việc trên đầu, bắt đầu lười biếng chống cằm ngẩn người.

Mấy ngày nay, vu bà Sở Thu Lâm kia giống như không khí biến mất trong phòng, đóng chặt cửa nhà, gọi điện cũng không thông, gởi e-mail cũng không nhắn lại, ngay cả MSN cũng không lên, sẽ không phải là tính toán được chính mình có chuyện khó nên chạy nạn đi?

Nếu là, tính nàng lợi hại, ai kêu bói toán của nàng làm cho nàng thảm hại, tốt nhất vu bà kia đừng có hồi Đài Loan, bằng không nàng vừa lúc có thể bắt nàng kết hôn cùng Khang Húc Trạch kia.

Híp mắt, ý thức dần đi xa, buồn ngủ quá nha, không hiểu được giữa trưa hôm nay ăn cái gì, mọi việc xử lí cũng tính tốt, xem ra hôm nay có thể tan tầm đúng giờ, về nhà nghỉ ngơi.

Tin mới cập nhật

Blogger Gadgets